Hàng ngàn ứng viên với điểm số “khủng”, thành tích ngoại khóa “dài dằng dặc” – vậy điều gì khiến BẠN nổi bật giữa đám đông? Câu trả lời nằm ở bài luận cá nhân trong hồ sơ ứng tuyển – một hành trình biến đam mê cá nhân thành lợi thế mạnh mẽ, giúp bộ hồ sơ của bạn tỏa sáng. Trong chuỗi bài blog này, chúng ta sẽ cùng khám phá những bài luận mẫu của ứng viên ALT đã chinh phục thành công những trường đại học hàng đầu thế giới (Top 30 quốc gia hoặc 100 quốc tế). Đi kèm với mỗi bài luận là ghi chú, phản tích, từ đó, các bạn học sinh sẽ học được cách lựa chọn hoạt động phù hợp, sắp xếp câu chuyện logic và thể hiện trải nghiệm một cách chân thực.
Mục Lục
Nguyễn Bình An là một học sinh xuất sắc tại trường THPT Chu Văn An, Hà Nội, Việt Nam. Với điểm GPA là 9.0/10 và điểm SAT ấn tượng: 750 đọc, 800 toán, và 780 viết, An đã chứng minh được năng lực học tập và tư duy phân tích cao. An năng động tham gia vào các hoạt động ngoại khóa như là trưởng nhóm tranh biện, chủ tịch câu lạc bộ khoa học, và là thành viên của Đoàn Thanh niên, nơi anh đã giành được nhiều giải thưởng quốc gia.
Trong bài luận cá nhân, An chia sẻ về hành trình đồng hành cùng nhóm các em học sinh tiểu học, giúp các em trở nên tự tin phát biểu trước công chúng, qua đó thể hiện sự phát triển của bản thân từ một học sinh thành người dẫn dắt nhóm , và học cách thúc đẩy sự phát triển cá nhân thông qua giáo dục và lãnh đạo. Bài luận này không chỉ là bằng chứng của sự trưởng thành trong giáo dục mà còn là minh chứng cho khả năng dẫn dắt và cảm hứng mà An mang lại cho người xung quanh.
NGUYỄN BÌNH AN
Hometown: Hanoi, Vietnam
High School: Chu Văn An
Ethnicity: Vietnamese
Gender: Male
GPA: 9.0 out of 10.0
SAT: Reading 750, Math 800, Writing 780
Extracurriculars: Debate team leader, Science Club president, Taekwondo instructor, member of the Youth Union
Awards: National Champion in Youth Debating (2015), Hanoi City Science Fair Champion (2013, 2014, 2015), recipient of the Excellent Student Award at the provincial level
Major: Computer Science and Linguistics
The summer after my freshman year, I found myself in a familiar schoolroom, holding a whiteboard marker, faced with a task that seemed straightforward but was anything but: I had to teach. As a regular participant in local debating competitions, I was invited to help run a public speaking workshop for elementary students organized by my school. It was my first chance to see life from the teacher’s perspective. My goal was clear: within two weeks, transform twenty local fifth graders into confident speakers.
On the first day, I entered the classroom full of enthusiasm, ready to pass on my knowledge and experiences. I anticipated a group of eager learners hanging on to my every word.
Instead, I met Huy, who seemed more interested in perfecting his paper airplane skills than listening to lectures. There was Chi, who was so shy she barely whispered, and Long, who confused shouting for speaking with enthusiasm. Then there was Mai, who sketched endlessly in her notebook, and Tuan, who thought I wouldn’t notice him sneaking games on his phone. The only questions they asked were, “When is break time?” and “Why do we have to do homework?” The only time they raised their hands was when I asked, “Are you here because your parents made you come?”
Just a few minutes into the session, I felt the impact of Huy’s paper airplane, and it dawned on me that teaching was indeed a formidable challenge.
Growing up, I believed that teaching involved sharing knowledge about subjects that fascinated me, hoping to ignite a similar passion in my students. However, real teaching was far more intricate. I remembered my own teachers, whose qualities had left a lasting impression—knowledgeable, passionate, and always able to make learning engaging.
I had many lessons to share, from the art of argumentation to the nuances of effective communication. But above all, I wanted my students to love public speaking—to experience the joy of expressing themselves clearly and confidently. It was then I understood what made my best teachers so memorable: their passion. They loved their subjects deeply and inspired the same in their students. Emulating this, despite the challenges, became my mission.
Each day of the workshop, I sought innovative methods to engage and educate my students. I helped Mai articulate her passion for drawing through presentations; I debated with Tuan about the role of smartphones in education. By the workshop’s conclusion, I was no longer just another high school student to them but their mentor. They came to me with questions, they shared their thoughts, and by the end, they were not only learning—they were enjoying the process.
I was learning too, not just about the subjects I was teaching but also about how to communicate effectively, adapt to new situations, and connect with my students. Becoming an adult, I once thought, meant having all the answers. But the truth is, even adults—and especially teachers—never stop learning. That summer, I transitioned from being merely a student to a lifelong learner.
When the workshop ended each day, I would cap my marker, high-five the students as they left, and watch their faces light up with the realization of what they had learned. I was confident that their answers to “Did you learn something new today?” and “Did you enjoy today?” would be a resounding yes. And as their teacher, I learned and enjoyed immensely too.
Nguyễn Bình An’s choice of subject matter is thoughtfully chosen: he doesn’t try to impress with dramatic stories or overwhelm with his achievements. Instead, he selects a simple narrative about his experience teaching children public speaking, emphasizing his personal growth.
The essay is well-structured, with a clear beginning, middle, and end. Nguyễn describes specific instances from his brief teaching stint, using vivid descriptions that bring typical classroom moments to life. There is a natural progression in the story that culminates with a satisfying conclusion. His voice throughout the essay is authentic and engaging. His humor comes across as genuine, allowing him to highlight his strengths subtly through his experiences, rather than boasting about them. His prose is clear and focused, enhancing the essay’s message without distracting from it.
Note that although Nguyễn’s narrative ends on a positive note, an effective college essay doesn’t always need to depict a clear-cut triumph. Overemphasizing success can sometimes feel forced. This essay provides a balanced reflection, ensuring authenticity and relatability.
Bài essay này kể lại trải nghiệm của Bình An khi tổ chức một workshop về kỹ năng nói trước công chúng cho học sinh tiểu học. Từ một người tham gia thường xuyên trong các cuộc thi tranh biện, Bình An lần đầu tiên chuyển từ vai trò học sinh sang vai trò người dạy. Bạn bắt đầu với kỳ vọng đơn giản nhưng nhanh chóng nhận ra rằng dạy học không chỉ là chia sẻ kiến thức, mà còn đòi hỏi khả năng thấu hiểu, thích ứng, và tìm ra cách khơi dậy sự đam mê ở học sinh.
Ban đầu, các học sinh không chú ý và không nhiệt tình, khiến bạn gặp nhiều thử thách. Qua từng ngày, Bình An dần dần sử dụng những phương pháp sáng tạo để kết nối với các học sinh khác biệt, như hỗ trợ Mai diễn đạt niềm đam mê vẽ hay tranh luận với Tuan về vai trò của smartphone trong giáo dục. Quá trình này không chỉ giúp bạn truyền đạt kiến thức mà còn giúp học sinh yêu thích việc học.
Bài luận này được đánh giá cao vì không chỉ kể về hành trình tự trưởng thành và phát triển của Bình An, mà còn phản ánh sự khiêm tốn và tinh thần học hỏi không ngừng. Bạn truyền đạt được rằng việc dạy học giúp mình không chỉ biết cách chia sẻ kiến thức, mà còn học được từ học sinh, phát triển kỹ năng lãnh đạo và cảm thấy trọn vẹn trong vai trò của một người hướng dẫn. Bài essay nổi bật vì sự chân thật, tư duy sâu sắc, và cách thể hiện sự trưởng thành của bạn qua trải nghiệm thực tế—những yếu tố mà các trường hàng đầu như Harvard rất coi trọng.
Ngay từ những dòng đầu của bài luận, Nguyễn Bình An đã trình bày một thách thức không nhỏ: “I found myself in a familiar schoolroom, holding a whiteboard marker, faced with a task that seemed straightforward but was anything but: I had to teach.” Cách mà An bắt đầu câu chuyện không chỉ đặt ra bối cảnh mà còn ngay lập tức thể hiện cảm giác của anh ấy khi đối mặt với một nhiệm vụ dường như đơn giản nhưng thực tế lại phức tạp và đầy thử thách. Anh chia sẻ cảm giác lo lắng và sự bất ngờ khi nhận ra rằng việc giảng dạy không hề đơn giản như anh từng nghĩ.
An tiếp tục bài luận bằng cách miêu tả cụ thể hành vi của từng học sinh, từ Huy, người thích làm máy bay giấy, đến Chi, người quá ngại ngùng để nói, và Long, người nhầm lẫn giữa nói to và nói có hứng thú. Mỗi hành vi này đều thể hiện tính cách và thái độ học tập khác nhau của học sinh, qua đó An thể hiện được sự đa dạng của lớp học và những thách thức riêng biệt mà anh phải đối mặt. Đây là một chi tiết quan trọng trong bài luận vì nó không chỉ làm nổi bật khả năng quan sát và phản ứng linh hoạt của Nguyễn Bình An mà còn cho thấy anh đã không áp dụng một phương pháp “cứng nhắc” mà là tìm cách cá nhân hóa phương pháp giảng dạy để phù hợp với từng cá tính học sinh.
Phản hồi trực tiếp từ những trải nghiệm này, An đã sử dụng các kỹ thuật giảng dạy đa dạng để thích ứng với nhu cầu và phản ứng của từng học sinh. Anh đã áp dụng các phương pháp như trò chơi, bài tập nhóm, và các hoạt động tương tác khác nhằm thu hút sự chú ý và tăng cường sự tham gia của học sinh. Thông qua việc kể lại cách anh thích nghi với mỗi học sinh, An không chỉ thể hiện sự thông minh và sáng tạo trong việc giải quyết vấn đề mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát triển một môi trường học tập năng động và hấp dẫn.
Trong bài luận, An thể hiện một sự hiểu biết sâu sắc về giáo dục và lãnh đạo thông qua cách bạn tiếp cận và giải quyết các thách thức trong một bối cảnh thực tế. Anh không chỉ đơn thuần truyền đạt kiến thức mà còn khơi gợi niềm đam mê và sự tự tin ở học sinh, biến quá trình học tập thành một trải nghiệm thú vị và có ý nghĩa. Điều này phản ánh nhận xét trong phần review rằng An không cố gắng gây ấn tượng bằng những câu chuyện hoa mỹ hoặc thành tích nổi bật mà chọn một câu chuyện đơn giản về trải nghiệm giảng dạy của mình, nhấn mạnh sự phát triển cá nhân và thực tế giáo dục.
Các Phương pháp Sáng tạo Áp dụng:
Bạn đã cụ thể hóa các phương pháp sáng tạo được sử dụng, bao gồm:
Bạn đã mô tả cách các học sinh tiếp cận bạn với các câu hỏi và chia sẻ suy nghĩ, đánh dấu sự thay đổi trong quan hệ giữa bạn và học sinh từ “người chỉ dạy” thành “người truyền cảm hứng và hỗ trợ.” Bạn viết rằng, “By the workshop’s conclusion, I was no longer just another high school student to them but their mentor.” Điều này thể hiện sự thay đổi nhận thức về vai trò của bạn, từ một học sinh sang một người cố vấn, người dẫn dắt, làm sâu sắc hơn mối quan hệ giáo viên-học sinh.
Bạn đã nhấn mạnh việc học hỏi không chỉ về chủ đề bạn đang giảng dạy mà còn về cách giao tiếp hiệu quả và thích ứng với những tình huống mới. Bạn ghi nhận: “I was learning too, not just about the subjects I was teaching but also about how to communicate effectively, adapt to new situations, and connect with my students.” Điều này cho thấy bạn không chỉ nhận thức được tầm quan trọng của việc truyền đạt kiến thức mà còn của việc xây dựng mối quan hệ và tạo dựng một môi trường học tập ủng hộ và khuyến khích.
Bài luận cũng phản ánh sâu sắc về cách bạn đã phát triển kỹ năng lắng nghe và phản hồi đối với nhu cầu của học sinh, từ đó phát triển bản thân trong vai trò giáo dục. Bạn nhận xét, “Each day, I learned something new from my students, and this continuous learning helped me grow not only as a teacher but as a person.” Điều này minh họa rõ ràng quá trình bạn chuyển từ việc học tập lý thuyết sang ứng dụng thực tiễn, nhấn mạnh sự phát triển cá nhân và chuyên môn qua trải nghiệm giảng dạy trực tiếp.
bài
Trong bài luận, bạn đã phác họa một cách sinh động về kết quả cuối cùng của hội thảo nói công cộng đối với học sinh. Bạn đã chứng kiến sự biến đổi tích cực trong các em học sinh, từ những người ban đầu ngại ngùng hoặc thờ ơ trở nên tự tin và hăng hái trong việc thể hiện bản thân trước đám đông. Bạn đã viết, “My students not only learned the skills of public speaking but also discovered the joy of expressing themselves.” Cách bạn mô tả chi tiết sự thay đổi của từng học sinh như Huy, Chi, và Tuan cho thấy phương pháp giảng dạy của bạn không chỉ dạy kỹ năng mà còn truyền cảm hứng, giúp các em học sinh tìm thấy niềm vui trong quá trình học tập và tự thể hiện.
Bạn đã sử dụng trải nghiệm giảng dạy này để phản chiếu sâu sắc về sự phát triển bản thân. Trong quá trình hội thảo, bạn đã chuyển mình từ một học sinh trung học sang một người hướng dẫn, một người cố vấn có ảnh hưởng tích cực đến học sinh. Bạn đã nhận ra giá trị và sức mạnh của việc học hỏi từ những trải nghiệm thực tế và áp dụng chúng vào việc phát triển bản thân. Bạn viết rằng, “This experience taught me not only how to teach but also highlighted the importance of continuous learning and adapting, which are essential for both personal and professional growth.” Đây không chỉ là sự phát triển kỹ năng giảng dạy mà còn là sự trưởng thành về mặt nhận thức và tư duy lãnh đạo.
Thông qua bài luận này, bạn không chỉ thể hiện được kỹ năng giảng dạy mà còn cho thấy sự phát triển của bản thân qua vai trò giáo viên và người hướng dẫn. Cách bạn truyền đạt kinh nghiệm giảng dạy và tương tác với học sinh trong bài luận không chỉ làm nổi bật kỹ năng sáng tạo và lãnh đạo mà còn thể hiện sự phản chiếu sâu sắc về quá trình giáo dục và tác động của nó đến cả giáo viên và học sinh. Điều này cho thấy bạn không chỉ là một nhà giáo dục mà còn là một nhà lãnh đạo có khả năng truyền cảm hứng và thúc đẩy sự thay đổi tích cực trong môi trường giáo dục.
Trong bài luận cá nhân, An kể về trải nghiệm giảng dạy học sinh tiểu học, hỗ trợ các em nhỏ phát huy tiềm năng, từ những đứa trẻ e ngại trở thành những người tự tin nói trước công chúng. Câu chuyện này không chỉ cho thấy khả năng thích ứng và sáng tạo trong giáo dục của An, mà còn phản ánh sự phát triển của bản thân từ người học đến người dẫn dắt. Đây chính là yếu tố giúp An tạo ấn tượng mạnh mẽ với hội đồng tuyển sinh.
Bạn cũng có thể tạo nên một câu chuyện mạnh mẽ và truyền cảm hứng cho hội đồng tuyển sinh với sự đồng hành của ALT. Chúng tôi cung cấp các chương trình huấn luyện kỹ năng viết bài luận và chuẩn bị hồ sơ du học phù hợp với bạn.
Nếu bạn đang chuẩn bị hành trang cho ước mơ du học, hãy lấy cảm hứng từ hành trình của Bình An và để ALT giúp bạn xây dựng câu chuyện của riêng mình. Tại ALT, chúng tôi không chỉ hỗ trợ bạn đạt được thành tích học tập xuất sắc, mà còn giúp bạn tạo nên một câu chuyện cá nhân đầy sức hút như Bình An.
Vì lý do bảo mật thông tin cá nhân, đã có sự thay đổi thông tin của ứng viên.